Lâm Yên từng nghĩ rằng mình đã không còn thích Tết từ lâu. Nhưng khi nhìn La Phiến Vũ ngồi bên cạnh, ôm bát sủi cảo vui vẻ ăn từng miếng, cậu ta mới nhận ra không mình phải ghét Tết mà chỉ ghét việc phải đón Tết một mình.
Những đêm đông lạnh lẽo, cậu ta cuộn mình trên chiếc giường băng giá, ngoài cửa sổ tĩnh lặng như thể cả thế giới đã chết đi. Những ngày như vậy chẳng khác gì vô số đêm cô đơn mà cậu ta từng trải qua.
Không khí ngày lễ bị cuốn trôi đến mức gần như không thể cảm nhận. Lâm Yên lắng nghe tiếng đồng hồ tích tắc như thể đang trải qua một cuộc giam cầm kéo dài bất tận, cậu ta không có nơi nào để đi cũng chẳng thể trốn thoát. Những ngày lễ như vậy đã đánh mất ý nghĩa vốn có, đối với cậu ta chúng chẳng khác nào một hình phạt, đến mức không đón Tết đã trở thành điều hiển nhiên.
Vừa ăn sủi cảo xong, La Phiến Vũ liền nhìn cậu ta.
“Muốn hỏi gì thì hỏi thẳng đi.” Biết sớm muộn gì cũng không trốn được, Lâm Yên dứt khoát buông xuôi, chủ động mở lời. Ai cũng tò mò về  cậu ta, tại sao lại làm những chuyện đó, tại sao lại trở thành như bây giờ. Câu hỏi tại sao này, cậu ta đã nghe vô số lần.
Thế nhưng, La Phiến Vũ chỉ lắc đầu nói mình không có gì muốn hỏi, nếu Lâm Yên muốn nói hắn ta sẽ lắng nghe. Còn không, hắn ta cũng chẳng cần phải truy hỏi để trở thành kẻ phiền phức.
Lâm Yên nhếch môi: “Trước đây cậu không như thế.” Cậu ta nhớ rất rõ, La Phiến Vũ là người có lòng hiếu kỳ mạnh mẽ, chuyện gì cũng muốn thử một lần. Không ngờ mấy năm trôi qua, hắn ta lại trưởng thành đến thế.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play