Đỗ Tư Năm đánh xe bò về đến nhà. Vì mua xe bò là quyết định nhất thời trong nhà chưa kịp làm chuồng nên Đỗ Tư Năm tạm để con bò ở góc sân gần cổng, đợi đến mai tìm người dựng chuồng sau.
Thu dọn mọi thứ xong, hắn đứng trong sân trống trải cuối thu ban đêm chỉ thỉnh thoảng vang lên tiếng lá vàng bị gió nhẹ thổi qua, yên ắng mà quạnh quẽ.
Từ giờ phút này, quan hệ giữa hắn và Đỗ Văn Năm xem như đã thật sự đoạn tuyệt. Hắn còn nhớ rất rõ hình ảnh đệ đệ nhỏ ngày nào chạy theo sau, líu lo hỏi hắn cách đọc Tam Tự Kinh.
Mỗi lần nhớ đến, khóe miệng hắn lại bất giác nhếch lên như muốn mỉm cười.
Khi ấy, hắn rất thích dẫn Đỗ Văn Năm ra chỗ vắng người, dùng cành cây viết tên trên mặt đất đọc những đoạn sách vỡ lòng vừa mới học được. Khi đó hắn nghĩ, bọn họ mãi mãi sẽ là anh em thân thiết nhất.
Đỗ Tư Năm thật lòng thương Đỗ Văn Năm. Dù cha mẹ thiên vị dù đôi lúc đêm về trong lòng chua xót, hắn vẫn luôn quý mến người đệ đệ cùng lớn lên từ bé này.
Ước ao có một người anh thương yêu em như trong câu "huynh kính đệ cung" chính là niềm mong mỏi về tình thân mà hắn hằng khát khao. Có lẽ vì thuở nhỏ không nhận được nhiều tình yêu từ cha mẹ nên Đỗ Tư Năm gần như dồn hết lòng vào người đệ đệ thân thiết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play