Đỗ Văn Năm dùng ánh mắt không thể tin nổi nhìn thôn trưởng. Ông ta từ khi nào đã biết chuyện hắn đẩy Đỗ Tư Năm xuống sông? Đỗ Tư Năm rõ ràng cũng biết vậy mà còn che giấu cho hắn?
Chẳng trách từ sau lần đó, Đỗ Tư Năm cứ như thể không còn người em trai này nữa. Rõ ràng trước kia cứ ba bữa nửa tháng lại ghé qua mang đồ ăn đồ mặc cho hắn, còn khuyên hắn học lấy cái nghề thợ mộc mà sống.
Về sau thì chẳng thấy đâu nữa cũng không còn nhắc đến việc học nghề này nọ. Thì ra là vì chuyện kia...
Tâm trạng Đỗ Văn Năm có chút phức tạp nhưng hắn còn chưa kịp nghĩ ngợi gì thêm thì đã bị Lưu Đại Hùng nhấc lên như con gà con, quẳng đến trước mặt thôn trưởng.
“Thôn trưởng, nếu ngài đã nói rõ tội trạng của hắn, vậy thì cũng nên cho chúng ta một lời công bằng chứ.”
Đỗ Văn Năm bị ném xuống đất miệng rên lên một tiếng, khoé miệng lại trào máu nhưng xung quanh không một ai tỏ vẻ thương hại mặc kệ hắn nằm đó như đống bùn nhão.
Nghe tiếng mắng nhiếc từ bốn phía cảm nhận rõ ánh mắt khinh bỉ và chán ghét của mọi người, Đỗ Văn Năm cho dù từng tự tin vào thân phận họ Đỗ của mình giờ phút này cũng bắt đầu cảm thấy hoảng loạn...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT