Lục Khinh Nhiễm gật đầu: “Tuy hình thức không đẹp nhưng ăn lại rất ngon. Khi còn nhỏ, mỗi lần con bị bệnh, di nương lại mua cho ta một ít. Lúc đó con còn mong được bệnh thêm để có cớ được ăn.”
“Phải, lúc nhỏ niềm vui thật đơn giản.” Vương phi khẽ cười, giọng bà phảng phất nỗi hoài niệm.
Lục Khinh Nhiễm nhìn bà, trầm ngâm một chút rồi khẽ nói: “Vương phi, ngài ở trong Vương phủ không được hạnh phúc, vậy ngài đã từng nghĩ đến việc sống một cuộc đời khác chưa?”
“Ý con là một cách sống khác?” Vương phi ngạc nhiên, ánh mắt ngập tràn khó hiểu nhìn Lục Khinh Nhiễm.
Lục Khinh Nhiễm khẽ mỉm cười, chỉ tay về phía con ngõ nhỏ nơi bá tánh qua lại tấp nập, hướng về những mái nhà phủ đầy khói bếp, rồi xa hơn, chỉ về dãy núi uốn lượn mờ xa:
“Đúng vậy, rời khỏi vương phủ, thoát khỏi những xiềng xích ràng buộc, sống cuộc đời mà chính mình mong muốn.”
“Nhưng ta là Tây Bình Vương phi, ta phải gìn giữ thể diện của vương phủ, ta phải…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play