Lúc này bên ngoài vang lên tiếng động giống như có người đang gọi nàng. Lục Khinh Nhiễm khẽ giật mình, đứng dậy kéo chặt áo khoác bước ra ngoài.
Tuyết rơi dày đặc như lưỡi dao sắc bén quất thẳng vào mặt. Trong cơn gió rét lạnh buốt, nàng miễn cưỡng hé mắt nhìn, quả nhiên thấy Đoạn ma ma đang khó nhọc leo lên đầu tường.
“Ma ma!”
Lục Khinh Nhiễm vội chạy tới, thấy Đoạn ma ma động tác chật vật bỗng nhớ đến ngày hôm trước bà bị Khương Vân Nguyệt một cước đá mạnh vào thân cây, hẳn là đã bị thương ở thắt lưng.
“Cô nương… hôm nay trời càng rét buốt… ta mang cho người một chiếc chăn…”
Đoạn ma ma đứng trên đầu tường, tiếng nói bị gió tuyết mạnh mẽ cuốn đi, từng âm thanh đứt quãng lọt vào tai Lục Khinh Nhiễm. Dù nghe không rõ nhưng nàng vẫn cảm nhận được tấm lòng của ma ma, đôi mắt không khỏi đỏ hoe.
Đoạn ma ma ở phía trước đang cố sức kéo sợi dây thừng, nỗ lực đưa chiếc chăn được bó gọn nhấc lên đỉnh tường. Mất một hồi lâu, cuối cùng bà ta cũng ném chiếc chăn sang phía bên này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play