“Nó là thứ gì mà dám bày ra dáng vẻ khinh ghét người khác?” Bạch thị gầm lên giận dữ.
“Tỷ tỷ, tỷ cũng đừng chọc mẫu thân nổi giận, mau ăn đi, lát nữa đỡ phải cho chó ăn.” Lục Uyển Nhu cười khẽ, giọng nói đầy vẻ giễu cợt.
Lục Khinh Nhiễm đẩy cái chén trước mặt ra, chống tay đứng dậy xoay người định rời đi.
“Khinh Nhiễm, Uyển Nhu đã nể mặt ngươi lắm rồi, ngươi tốt nhất nên biết điều mà tiếp nhận, bằng không hôm nay đừng hòng bước ra khỏi viện này!” Khương Vân Nguyệt trầm giọng uy hiếp.
“Hay là để Từ ma ma đút cho tỷ tỷ ăn nhé?” Lục Uyển Nhu cười lạnh, ánh mắt đầy vẻ chế nhạo.
Nếu để Từ ma ma ép nàng ăn, bà ta nhất định sẽ cưỡng ép đổ từng muỗng vào miệng nàng.
Lục Khinh Nhiễm siết chặt đôi tay dưới tay áo, trong mắt ánh lên tia phẫn uất. Một lát sau nàng lại ngồi xuống, cầm lấy cái chén trước mặt múc từng muỗng khó khăn nuốt xuống. Ăn xong nàng đứng dậy nâng chén không lên, đi tới trước mặt Lục Uyển Nhu đưa cho nàng ta xem, sau đó lần lượt tiến đến trước Khương Vân Nguyệt và Bạch thị giơ chén ra với ánh mắt lãnh đạm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play