Từ Dương Châu hồi kinh, dọc đường mưa phùn tầm tã, vừa dứt lại rọi chút ánh dương, chiếu lên ngói lưu ly trong hoàng cung, sáng lấp lánh rực rỡ.
Lý Mặc vừa trở về Trường Nguyên điện, trên long án chất đống tấu chương mấy ngày chưa xử lý, khiến hắn cau mày.
Tắm gội thay y phục xong, nghỉ ngơi một lúc rồi liền ngồi vào long án. Mái tóc dài còn ướt đẫm, gương mặt không biểu cảm, thần sắc thoạt nhìn ôn hòa mà xa cách.
Một bên, Phúc công công cũng không dám nói gì. Thấy tân đế trở về với vẻ mặt lạnh tanh, ông ta đã đoán được: người kia không mang về được rồi. Chủ tử hỉ nộ vô thường, làm nô tài càng thêm khó xử. Nói đi cũng phải nói lại, người kia cũng thật là… Đường đường thân phận Hoàng hậu không làm, lại cứ muốn chui rúc nơi phố nhỏ Dương Châu.
Thấy tân đế vất vả, liền gọi Ngự Thiện Phòng mang một bát canh hạt sen tới. Hắn chỉ uống hai ngụm rồi bỏ xuống. Phúc công công nhẹ giọng quan tâm vài câu, Lý Mặc chỉ gật đầu, ánh mắt không rời khỏi quyển sổ trên bàn.
Hiện giờ triều đình nhân tài khan hiếm, từ khi hắn đăng cơ đã lập tức phục hồi khoa cử. Tám tháng nữa sẽ là kỳ thi Hương. Để tránh việc sĩ tử và giám khảo cấu kết, khác với những năm trước, hắn muốn tự mình giám sát, chiếu cố nhân tài. Các châu huyện đã lần lượt gửi tình hình sĩ tử tới, đích thân hắn phải xem từng bản một.
Canh để lâu nên nguội, tên thái giám mới vào tay chân vụng về, lỡ làm đổ cả bát canh, vang lên một tiếng "choang" giòn tan, nước canh văng tung tóe khắp sàn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play