Thẩm Hồng Huyên mở ngăn kéo có khóa, lấy ra một chiếc hộp gỗ nhỏ mở ra, bên trong là một chiếc chìa khóa và một mảnh giấy có ghi một dãy số.
“Đây là chìa khóa và mật mã, những thứ mà mẹ con để lại đều được cất trong két sắt ngân hàng. Ông bà ngoại con chỉ có mỗi mẹ con là con gái nên đồ cũng không ít. Trước đây ba sợ con còn nhỏ, giữ đồ không tốt, định đợi đến khi con kết hôn rồi mới đưa cho con nhưng bây giờ, ba quyết định giao cho con sớm hơn.”
Thẩm Kiều Ninh cầm lấy chiếc hộp gỗ nhỏ: “Đồ trang sức thì sao ạ? Nhà nữa? Còn thứ gì mà con chưa biết nữa không?”
“Đừng vội, chìa khóa nhà và giấy tờ nhà đều ở trong két sắt ngân hàng, con đến là lấy được. Trang sức thì thực ra không nhiều, mẹ con không thích những thứ này, ban đầu ba định giữ lại làm kỷ niệm…”
Thẩm Kiều Ninh cúi đầu, không nói gì.
Thẩm Hồng Huyên thở dài: “Cũng đưa con luôn đi.”
Hộp trang sức cũng nằm trong ngăn kéo đó, là một chiếc hộp gỗ lớn chạm khắc hoa văn tinh xảo. Ông ấy lấy ra, nói: “Ba đã nói bao nhiêu lần rồi, đồ của mẹ con không ai lấy đi được, con cứ không tin. Ba vẫn luôn khóa kỹ, thư phòng cũng không cho ai vào, ai có thể động đến chứ? Hôm đó, sợi dây chuyền của dì Khương là bà ấy tự mua, sao con lại hiểu lầm là của mẹ con? Còn tức giận đến mức đó?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play