Thẩm Kiều Ninh đã nói sẽ tiễn anh nên thật sự đi theo anh. Mỗi ngày cô đều vận động rất nhiều, hôm nay cả ngày không nhúc nhích, ngược lại lại cảm thấy không thoải mái.
Cố Chi Yến đi đến chỗ ngồi ban đầu của mình, Thẩm Kiều Ninh theo sau vẫn còn thắc mắc không biết anh đứng đó làm gì, khi nghiêng đầu nhìn sang cô phát hiện chỗ của anh đã bị người khác chiếm mất mà người đó còn có thái độ rất tệ.
Vừa nãy anh không có ở đó, người khác ngồi xuống nghỉ một lát cũng chẳng sao. Nhưng bây giờ anh đã quay lại vậy mà người kia không những không có ý định trả lại chỗ mà còn tỏ vẻ hiển nhiên như thể đó là chuyện đương nhiên.
Đối phương là một người phụ nữ trung niên, ăn mặc còn đẹp hơn phần lớn những người xung quanh, ngồi chễm chệ trên chỗ của Cố Chi Yến, bất động như núi.
Bà ta hất cằm nói: “Cậu là đàn ông, xem chừng còn là bộ đội nữa, chẳng lẽ lại muốn giành chỗ với một người phụ nữ như tôi? Lính tráng các cậu chẳng phải là để phục vụ chúng tôi sao?”
Nghe vậy, Thẩm Kiều Ninh khó chịu ra mặt. Trách nhiệm của quân nhân rõ ràng là bảo vệ tổ quốc nơi chiến trường, họ thực hiện nhiệm vụ đổ máu đổ mồ hôi vẫn chưa đủ hay sao? Giờ đây còn phải chịu sự ràng buộc đạo đức trên tàu hỏa ư?
Cô nhẹ nhàng đẩy Cố Chi Yến ra, tự mình bước lên trước một bước, nói: “Chỗ đó là của con, bác gái à, con còn chưa đủ tuổi thành niên đâu, bác định để con đứng suốt quãng đường đến Bắc Kinh sao? Bác không thấy như vậy là đang hủy hoại tương lai của mầm non đất nước à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play