Bình thường Quý Ngọc Lan rất xem trọng Thẩm Kiều Ninh nhưng đến lúc thực sự lên sân khấu, người mà cô ấy lo lắng nhất lại chính là cô.
Những người khác đều đã có vô số kinh nghiệm biểu diễn trong đoàn văn công quân đội nhưng dù sao Thẩm Kiều Ninh cũng là diễn viên mượn từ đoàn địa phương, luyện tập thì tốt, chỉ sợ khi thật sự lên sân khấu sẽ căng thẳng.
Quý Ngọc Lan vừa đặt máy ảnh xuống liền dặn dò: “Đừng căng thẳng, cứ nhảy như bình thường là được, cho dù có xảy ra chút lỗi nhỏ cũng không sao, em cứ tiếp tục nhảy là được. Chỉ cần em không đứng ngây ra trên sân khấu, khán giả sẽ không nhận ra đâu.”
Thẩm Kiều Ninh gật đầu, tiếp tục đội tóc giả, trông có vẻ rất bình tĩnh.
Nhưng cô có bình tĩnh, Quý Ngọc Lan cũng không yên tâm được bao nhiêu. Cô ấy cảm thấy dù thế nào đi nữa, sau này vẫn nên chọn diễn viên từ đoàn mình thì hơn, dùng người mượn từ nơi khác thật sự không ổn, hai buổi biểu diễn trước cô ấy còn chưa lo lắng đến vậy.
Buổi biểu diễn nhanh chóng chính thức bắt đầu. Quý Ngọc Lan luôn đứng gần lối lên sân khấu, quan sát tình hình biểu diễn của các diễn viên.
Nửa đầu vở diễn diễn ra suôn sẻ nhưng đến nửa sau, từ khi Tào Lệ bắt đầu múa “Thu”, lòng bàn tay Quý Ngọc Lan đã đổ mồ hôi, cô ấy nhìn Thẩm Kiều Ninh đứng bên cạnh muốn dặn dò đôi câu nhưng lại sợ nói ra lúc này sẽ khiến cô căng thẳng hơn nên đành nuốt hết lời vào bụng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT