Thẩm Kiều Ninh đồng ý.
Mọi người đều có thể tưởng tượng được hôm nay tâm trạng của Lưu Tư Mỹ tệ đến mức nào, nếu cô ấy muốn đưa cô đi thì cứ để cô ấy đưa đi, dù ai đưa cũng không ảnh hưởng đến việc cô gửi thư. Nhiều nhất thì hôm khác tìm thời gian nói chuyện vũ kịch với thầy Nhan.  Cô chỉ cảm thấy hình như Lưu Tư Mỹ thật sự thích thầy Nhan.
Lưu Tư Mỹ đạp xe đưa cô đến bưu điện, đợi cô gửi thư xong, trên đường về hỏi cô: "Sao cô biết thầy Nhan có xe đạp? Thấy ấy từng đưa cô đi sao?"
"Ừm."
Thẩm Kiều Ninh tưởng cô sẽ hỏi thêm gì đó, ví dụ như đạp xe đưa cô đi làm gì chẳng hạn, nhưng Lưu Tư Mỹ lại không hỏi nữa.
Cô nghĩ, có lẽ người thời này phần lớn vẫn còn kín đáo, cho dù là cô gái như Lưu Tư Mỹ, cho dù cô ấy không che giấu tình cảm của mình thì cũng sẽ không làm ra những chuyện vô cớ cảnh cáo người khác tuyên bố chủ quyền như người đời sau. Người mặt dày vô sỉ như Đới Văn Sơn, thật sự là số ít.
Nhưng cô vẫn chủ động nói: "Là đưa em đến bệnh viện khám bệnh, sợ em không khỏe, xảy ra tai nạn trên sân khấu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play