Đến ngày hẹn đi lấy trang phục biểu diễn, vẫn là Đổng Kiều đi cùng cô.
Ông Tiền rất đáng tin cậy, khi họ đến, quần áo đã được may xong.
Thẩm Kiều Ninh vừa nhìn, giống hệt như cô tưởng tượng, thậm chí còn đẹp hơn một chút, cô không khỏi tưởng tượng cảnh mình mặc bộ quần áo này nhảy múa trên sân khấu.
Họ sợ ở lại lâu sẽ mang đến phiền phức không cần thiết cho ông Tiền bà Tiền, cầm quần áo lên rồi vội vàng rời đi.
Đổng Kiều đưa cô đến dưới lầu ký túc xá, trước khi đi, gọi một tiếng: "Tiểu ba lê?"
Thẩm Kiều Ninh ngẩn người, đáp: "Tiểu... Tiểu hoa mặt trắng?"
Đổng Kiều cười ngây ngô: "Ai nói cho cô biết vậy?"
"Chân Tuyết đó, mấy thứ này chắc chắn cô ấy nhớ kỹ nhất."
Thẩm Kiều Ninh vừa nói, đột nhiên ý thức được, trước khi đoàn kịch này biến thành đoàn văn công, chắc chắn cũng có rất nhiều niềm vui, vui đến mức Chân Tuyết vẫn luôn không muốn bước ra khỏi đó.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play