Cố Chi Yến thấy cô lại ăn trúng đồng tiền cũng có phần bất ngờ nhưng vẫn nói với cô: “Thật sự chỉ có một đồng thôi, những năm trước thường thì người bên đơn vị mới ăn được. Vừa rồi Trình Hựu còn nói đã ba năm rồi không thấy đồng tiền đâu, suýt nữa muốn lên bếp hỏi xem có phải họ giấu riêng rồi không.”
Thẩm Kiều Ninh nghe xong, cảm thấy vận may của mình cũng quá tốt rồi. Mỗi năm đêm giao thừa đơn vị có biết bao nhiêu bánh sủi cảo, nếu chỉ ăn trúng một lần thì không nói làm gì, đằng này ba năm liên tiếp đều rơi vào bát của cô.
“Vậy em nhận nhé? Đúng lúc đang nói chuyện này thì ăn được đồng tiền, chắc là điềm lành rồi, mong là mỗi lần làm nhiệm vụ anh đều có thể ít bị thương hơn một chút, nếu không lại phải làm việc nhà miễn phí cho em đấy.”
Cô cẩn thận bỏ đồng tiền vào túi áo quân phục, sau đó thu dọn hộp cơm, cuối cùng đưa tay ra trước mặt anh, giọng nói mềm mại: “Trung đoàn trưởng Cố, năm nay còn có tiền lì xì không?”
Cố Chi Yến đặt ba đồng xu vào lòng bàn tay cô.
“Thật đấy hả, mới nói là có thể đồng ý mà đãi ngộ đã giảm rồi À? Rõ ràng năm ngoái tăng gấp đôi mà!” Năm nay lại không nhân đôi nữa sao.
“Vì anh muốn cùng em trải qua thật nhiều năm, em thử nghĩ mà xem, nếu năm nào cũng tăng gấp đôi, năm mươi năm sau chẳng phải anh sẽ phá sản à?” Cố Chi Yến xoa nhẹ đầu cô, cười nói: “Ngoan, mỗi năm thêm một đồng cho em nhé.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT