Khi tia sáng đầu tiên chiếu đến bên cửa sổ, Lục Lân đã thức dậy.
Hắn vừa sợ thời gian quá sớm, vừa lo lắng nàng đã theo Phong Tử Dịch đi phủ Giang Lăng. Cứ như thế, hắn chịu đựng đến khi trời sáng mới ra ngoài đi tìm nàng.
Ban đầu hắn không cầm trâm ngọc, chỉ cầm lấy túi thơm có lá ngải cứu và bồ đoàn, đi ra cửa, suy đi nghĩ lại rồi hắn lại trở về bỏ túi thơm xuống, cầm trâm ngọc.
Hẻm Vũ Sam vẫn yên tĩnh như cũ, ánh sáng buổi sớm từ phía Đông rọi tới kéo dài bóng hắn trên mặt đất. Hắn nhìn bóng dáng của mình trên mặt đất, không nhịn được mà đỡ lấy chiếc mũ trên đầu, lòng dần căng thẳng, dường như gặp Hoàng đế hắn cũng không như thế.
Cây hạnh trước cửa nàng đã sum suê tán lá, từng trái hạnh xanh non treo lủng lẳng trên cành. Hắn đi vào cửa sân, con chó vàng bên trong tựa như nghe được động tĩnh, truyền đến một tiếng sủa lười biếng. Sau đó nàng liền nói câu gì đó, tựa hồ là nói với chó, thanh âm quá nhỏ, không nghe rõ, chỉ là nghe được thanh âm của nàng, trong lòng hắn liền dâng lên một dòng nước ấm, nhưng sự căng thẳng lại tăng thêm một phần.
Hắn giơ tay lên, gõ cửa viện phía trước.
Không bao lâu sau cửa viện được mở ra, Thi Uyển nhìn hắn, lộ ra mấy phần bất ngờ: "Lục đại nhân?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT