Mặt trời đã gần lên đến đỉnh, bên trong Hinh Tế Đường cuối cùng cũng nhẹ nhõm hơn. Thi Uyển thu dọn giấy bút trên bàn rồi hỏi gã tiểu nhị đang làm phép giác hơi:
“Trong thành có nhà nào dư chó không? Ta muốn tìm một con để giữ nhà. Nếu cần thì trả tiền cũng được.”
Những con chó ở trấn nhỏ này thường là do nhà nào đó nuôi mà đẻ ra, nuôi không xuể thì đem cho người khác, chẳng cần tốn tiền mua. Chỉ khi là chó đẹp, hiếm có thì chủ mới đòi tiền.
Tiểu nhị nghe vậy, nghĩ một lúc rồi nói: “Chó nhà Trần ở đầu phố hình như mới đẻ, nhưng chắc còn chưa dứt sữa, e là khó nuôi.”
Thi Uyển đáp: “Vậy ngươi để ý giúp ta, tốt nhất là tìm con nào lớn một chút.”
Nghiêm Tuấn tò mò hỏi: “Không phải sư phụ sợ không có thời gian chăm sao? Sao đột nhiên lại muốn nuôi chó?”
Thi Uyển không kể chuyện của Trương Đại Phát, chỉ nhàn nhạt nói: “Dù sao cũng chỉ có một mình ta, có một con chó giữ nhà vẫn tốt hơn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play