Mấy ngày liên tiếp, An Lục mưa phùn rả rích kèm theo cái lạnh tê tái đầu xuân, trời ẩm ướt rét buốt khiến Trương Hỉ và Lục Lân từ kinh thành đến đều có chút không quen.
Không biết có phải do nhiễm phong hàn hay không, Lục Lân lại phát ho một trận, lắt nhắt suốt hai ngày liền, đến ngày thứ ba càng thêm nghiêm trọng, vừa sáng sớm đã ho liên tục.
Trương Hỉ nói: “Công tử còn giữ đơn thuốc đó không? Chút nữa ta đi cắt ít thuốc về cho người.”
Lục Lân vừa dùng bữa sáng vừa đáp: “Ở trong rương, cuối giường.”
Trương Hỉ lục lọi bên trong, tìm ra một tờ giấy, xem qua liền nhận ra đúng là phương thuốc ấy, bèn gấp gọn lại cất vào trong áo, yên tâm nói: “Vậy thì tốt rồi, phương thuốc này đúng là hữu hiệu, vừa đơn giản lại nhanh có tác dụng.”
Lục Lân chợt nhớ ra điều gì, quay đầu dặn: “Có một tiệm thuốc tên là Hinh Tế Đường, ngươi… đừng đến đó.”
Trường Hỉ ngạc nhiên: “Tại sao? Thuốc của tiệm đó không tốt sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT