Ngày ngày trôi qua, nàng cũng dần dần khôi phục một chút sức lực. Bên ngoài thời tiết quang đãng, thu cao khí sảng, vậy mà nàng lại chưa từng bước ra ngoài một lần. Nàng chỉ ngồi trên giường mỗi ngày, nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn mặt trời mọc từ hướng đông rồi lặn xuống phía tây. Đến chạng vạng, ánh nắng cam vàng chiếu rọi vào phòng rồi khi đêm đến, tất cả lại chìm vào tịch mịch.
Một ngày nọ, dường như bên phía Lục phu nhân có khách đến. Tiêu ma ma đi hỏi nàng, nói quốc trượng phu nhân đương triều, Vi phu nhân đã đến thăm, có nhắc đến nàng, hỏi nàng có muốn ra gặp không.
Trước đây, Thi Uyển rất mong muốn có được cơ hội như thế này nhưng bây giờ nàng lại cảm thấy đó đã là chuyện của kiếp trước, liền lắc đầu, thậm chí không thèm dời mắt khỏi cửa sổ.
Tiêu ma ma không khuyên thêm nữa, quay về bẩm lại với Lục phu nhân.
Tưởng rằng cứ thế lặng lẽ chịu đựng nửa tháng rồi sẽ được quay về, ai ngờ đến ngày thứ sáu sau khi họ chuyển vào am ni cô, người Lục gia gấp rút sai người đưa tin đến, nói rằng đại thiếu phu nhân Tiêu thị đã sinh sớm. Hiện giờ bà đỡ đã có mặt tại phủ, đang giúp nàng ấy sinh nở.
Trong ba người nhi tử của Lục gia, chỉ có đại công tử Lục Hằng và nhị công tử Lục Lân là do Lục phu nhân sinh ra, đương nhiên bà thật lòng yêu thương hai người này hơn. Hai người nhi tử ấy hiện chỉ có một cháu gái tên Miên Nhi, Lục phu nhân ngày đêm mong ngóng lần này đại tức phụ có thể sinh được nhi tử. Vừa nghe tin, bà liền vội vã thu xếp ít đồ rồi lập tức trở về phủ, để Tiêu ma ma ở lại chăm sóc Thi Uyển.
Đến tối, người Lục phủ lại đến. Sau khi Tiêu ma ma tiếp chuyện xong liền quay về, mang thuốc cho Thi Uyển.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT