Nàng quả thực chưa từng nghĩ tới chuyện này.
Đối với dân thường, quốc tang hay không chẳng liên quan gì đến họ, nhưng dân chúng trong kinh thành thì bị ảnh hưởng, họ cũng phải giữ tang, cấm những chuyện hoan lạc. Còn đối với quan lại trong triều thì lại càng phải chú ý hơn, trong thời gian quốc tang không chỉ cấm cưới hỏi, mà ngay cả chuyện phòng the cũng bị cấm…
Thực ra, chuyện cấm phòng the này, dù có ai tuân thủ hay không, đóng cửa trong phòng thì chẳng ai đi kiểm tra kỹ càng, quan lại trong triều cũng không nhất thiết phải răm rắp làm theo. Nhưng quan trọng là, không thể để ai nắm được chứng cứ hay sơ hở.
Mà thê thiếp mang thai chính là chứng cứ, là sơ hở…
“Bây giờ là thời điểm nào chứ? Nó cứ cố chấp muốn biện hộ cho Vương tướng công, có biết bao nhiêu cặp mắt đang dõi theo nó, bao nhiêu người căm ghét nó, nếu để lộ chuyện này ra ngoài, chẳng khác nào đưa dao cho kẻ khác, quan lộ của nó coi như kết thúc, cả đời này cũng đừng mong có tiền đồ nữa!” Lục phu nhân vừa nói vừa bật khóc, nước mắt lăn dài: “Đứa trẻ này… Bình thường đã lạnh nhạt, suốt ngày đắm chìm trong chuyện triều chính, khuyên cũng khuyên không được, vậy mà lại đúng lúc này… Giờ phải làm sao đây…”
Thi Uyển cắn chặt môi, vừa ấm ức, vừa hoang mang, lại vừa sợ hãi.
Nàng rốt cuộc cũng có con, rốt cuộc cũng không còn là người bị coi thường nữa. Nàng nghĩ rằng mẹ chồng sẽ vui mừng, mọi người sẽ vui mừng, nhưng hóa ra, nàng lại như đã phạm phải một sai lầm tày trời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT