Như Lục Lân đã nói, Thục phi quả thật chỉ đơn thuần là “ôn chuyện cũ” với nàng, lúc rời đi còn ban thưởng cho nàng một tấm lụa Vân Hà trong cung coi như lễ vật mừng tân hôn.
Nếu không hỏi trước Lục Lân, nhất định nàng sẽ bất an, nghĩ tới nghĩ lui cũng không hiểu nổi. Giờ đã biết trước, nàng đối phó cũng tự nhiên hơn nhiều.
Khi nàng trở về Lục phủ thì đã là buổi chiều, Tì bà và Tam thẩm đã ra phố dạo chơi, Thi Uyển ngáp dài liên tục, nghĩ cũng không có việc gì thì liền lên giường ngủ. Đây chính là giấc ngủ bù mà nàng mong ngóng từ sáng sớm.
Không rõ nàng đã ngủ bao lâu, lúc tỉnh dậy trời vẫn còn sáng, Lục Lân đang ngồi bên mép giường.
Nàng nhìn hắn, hỏi: “Chàng ngồi đây làm gì vậy?”
“Đợi nàng tỉnh.” Lục Lân nửa nằm bên mép giường, nhẹ nhàng ôm lấy nàng: “Ngủ ngon chứ? Hay là... chúng ta lại một lần nữa?”
Nàng sững người, tròn mắt nhìn hắn, không dám tin: “Chàng điên rồi à, mới tối qua chứ có phải...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play