Trần Bảo Hương về phòng vẫn còn đang cười ngây ngô.
"Đại tiên, ngài có nghe thấy lời chàng ấy nói lúc chia tay không?" Nàng ôm mặt nói, "Bảo ta ngày mai cũng qua đó dùng cơm đấy."
Nói bóng gió chẳng phải là đang tỏ tình với nàng sao?
Trương Tri Tự tâm trạng tốt, hiếm khi không phá vỡ ảo tưởng của nàng, chỉ nhìn quanh phòng: “Ngươi đi mở cửa sổ phía Bắc ra.”

"Trời lạnh như vậy, mở ra làm gì." Trần Bảo Hương lầm bầm, nhưng tay vẫn ngoan ngoãn làm theo, đẩy cửa sổ ra, ghé người lên bệ cửa sổ nhìn ra ngoài.
Sân của thần y ở ngay cạnh sân khách nơi Trình Hòe Lập đang ở, từ cửa sổ lầu hai nhìn ra ngoài, có thể thấy người ra vào sân khách, thỉnh thoảng còn nghe thấy tiếng quát tháo của hạ nhân.
Trương Tri Tự rất hài lòng, định nghe ngóng tin tức ở đây.
Nhưng chưa nghe được gì hữu ích, Trần Bảo Hương lại bắt đầu kêu lên: "Nơi này gần phòng của Bùi công tử quá, có thể nhìn thấy hoa cỏ chàng ấy trồng trong sân."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play