Ở nhà giam Hán Tây, mỗi tháng chỉ có hai ngày được phép thăm gặp phạm nhân. Không rõ Lục Hạc Trầm đã dùng cách nào để bỏ qua thủ tục đặt lịch trước mà trực tiếp vào thăm.
Bọn họ đi vào phòng gặp mặt, một nhân viên trại giam đứng phía bên kia tấm kính làm một ký hiệu tay, ngay sau đó, cánh cửa sắt chậm rãi mở ra. Từ trong đó, có thể thấy lấp ló vài bóng dáng mặc đồng phục tù màu xanh biển.
Bầu không khí nặng nề đến khó chịu, nhưng ánh mắt Lục Hạc Trầm vẫn gắt gao dừng trên khuôn mặt tái nhợt của Tống Tri Miên.
Theo lý mà nói, người nên có phản ứng mạnh nhất lẽ ra phải là cô.
“Lục Hạc Trầm, rốt cuộc cậu muốn tôi gặp ai?”
Giọng Tống Tri Miên đã bắt đầu run rẩy, cô hoảng loạn đảo mắt nhìn khắp nơi, cố gắng vùng vẫy khỏi tay Lục Hạc Trầm, nhưng không thể thoát ra.
Không thoát được, cô dùng tay còn lại che chắn, ngay cả giọng nói cũng nghẹn ngào:
“Tôi muốn về trường, cậu đưa tôi về được không?”
Ngay khoảnh khắc phạm nhân bị dẫn ra, phản ứng của cô đột nhiên trở nên kịch liệt hơn bao giờ hết.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT