Tạ Ngọc Bạch không hiểu vì sao, nhưng lại cực kỳ chắc chắn rằng, có một ngày nào đó Thương Ngôn Qua sẽ nhớ lại kiếp trước.
Trực giác của đại quốc sư chưa bao giờ sai. Cậu có thể kiên nhẫn chờ đợi, chờ đến ngày ấy để nói với bạo quân của kiếp trước một lời giải thích rõ ràng.
Nếu như, nếu như bạo quân thực sự không thể nhớ ra, thì cũng không thể miễn cưỡng ép buộc. Dù sao bọn họ vốn là cùng một người.
Nhưng mấy chuyện này chẳng ảnh hưởng gì đến việc cậu cảm thấy đầu óc bạo quân không được bình thường.
Bạo quân nghĩ không ra, Tạ Ngọc Bạch cũng không định kể ra chuyện kiếp trước. Con người là một cá thể độc lập, không nên áp đặt nhân quả và ký ức của kiếp trước lên cậu.
Vừa rồi lỡ miệng, Tạ Ngọc Bạch vẫn chưa kịp phản ứng lại là thể bọt biển và thể cá ngựa khác nhau. Một cái là cơ quan không thể miêu tả, một cái là khu vực trong não bộ quản lý ký ức. Cậu đọc sách lung tung nhiều quá nên nhất thời nhớ nhầm.
Tạ Ngọc Bạch ngáp một cái, khi khuỷu tay nhấc lên thì vạt áo cũng kéo theo, để lộ vòng eo trắng mịn, mảnh mai, tựa như ánh trăng lướt qua tầng mây, khiến người nhìn không khỏi xao động.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT