Tạ Ngọc Bạch tra xét quê quán của Khương Bố Nông, trên bản đồ nhìn một chút cũng không chớp mắt, nơi đó núi non trập trùng, chưa khai phá, từng vùng từng vùng núi rừng hoang vu không một bóng người.
Cậu đứng trước một tấm bản đồ địa hình rộng mấy mét vuông, bàn tay đặt lên mảnh đất kia, lòng bàn tay nóng rực, như thể cảm nhận được một luồng khí tức bi thương, mục ruỗng.
Đại quốc sư không phải thầy bói xem tứ phương, thế giới rộng lớn thế này, những nơi chưa từng đi, những người chưa từng gặp, những góc khuất mà Thiên Nhãn không soi tới, thì những chuyện xảy ra ở đó cậu cũng chẳng thể lo toan xuể, nếu không sớm đã bị tin tức rối loạn khiến đầu óc nổ tung rồi.
Kiếp trước cậu thường hay làm như vậy, dò xét khắp Đại Lương, xem có nơi nào xảy ra thiên tai nhân họa hay không.
Nhưng bởi vì đất đai quá rộng lớn, bản đồ lại quá đơn giản, thường thì cậu chẳng cảm nhận được gì. Lần này thì khác, Tạ Ngọc Bạch xác định rõ mục tiêu là quê nhà của Khương Bố Nông, cảm giác được sự suy tàn biến đổi một cách vô cùng rõ ràng.
Nghĩ đến sự suy tàn đó, Tạ Ngọc Bạch lại liên tưởng đến luân hồi sinh mệnh. Gắn với việc toàn thôn đều bị lấy đi tâm đầu huyết, cậu không thể không lo lắng đến sự an nguy của họ.
Cậu linh cảm lần này vô cùng nguy hiểm, trong lòng muốn tự mình đi Tây Nam, nhưng cũng biết Thương Ngôn Qua sẽ không đồng ý.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play