Edit Ngọc Trúc
Trần Anh mở mắt, đập vào tầm mắt là một bức ảnh cưới chiếm nửa mảng tường. Dưới thân là tấm chăn tơ tằm, đầu đặt trên gối, thái dương còn vết bầm do ngất xỉu để lại, từng cơn nhức buốt truyền tới.
Hồn thể bám lên thân thể để lại di chứng, khiến cả người cô suy yếu đến mức đừng nói đi xuống lầu, chỉ muốn ngồi dậy thôi cũng vô cùng khó khăn.
Điện thoại đặt trên tủ đầu giường, màn hình tối đen, chỉ có một chút ánh sáng lập loè từ biểu tượng tin nhắn chưa đọc hoặc cuộc gọi nhỡ.
Nhớ lại lời dặn của Nhan trước khi vào giấc mộng, Trần Anh không miễn cưỡng bản thân, nhắm mắt lại, chậm rãi lắng đọng khí lực, chờ đợi hồn thể và thân thể hoàn toàn dung hợp.
Hôm nay là sau ngày mất của cha mẹ, cũng là ngày Vương Trù và Từ Hồng ngang nhiên lăn lộn trong nhà, hại chết cô.
Chỉ vài giờ trước, vì nhiều ngày ăn không ngon, cơ thể suy yếu, mệt mỏi tích tụ, cô đã ngã xuống trước linh vị cha mẹ. Vết thương trên trán nhắc nhở cô rằng khi ấy Vương Trù đứng ngay bên cạnh, lại không lập tức đỡ lấy, mà là một người dì đến viếng giúp cô đứng vững, trước khi cô hôn mê còn lớn tiếng trách móc Vương Trù, trong lời nói đầy chất vấn và nghi ngờ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT