Edit Ngọc Trúc
Gắng gượng tinh thần, một hơi kể hết chuyện xưa năm đó. Nhan rất mệt, không nhịn được mà ngáp một cái. Quả thực không trụ nổi nữa, hai tay che lấy mặt, tựa vào mép ao, chẳng mấy chốc đã ngủ thiếp đi.
Làn nước gợn nhẹ theo đuôi rồng thon dài, mái tóc đen xõa xuống bên hông, đuôi tóc tản ra hình quạt, lấp lánh ánh sáng như tơ lụa giữa làn nước.
Canh Thần khẽ vén một lọn tóc đen, ánh mắt dừng lại ở vết sẹo bên hông Nhan, trong đáy mắt thoáng hiện vẻ trầm lặng khó đoán.
Chúc Long ngồi bên cạnh ao, gọi tới một khí linh ôm bầu rượu, nhưng phát hiện trong hồ đã trống không, không khỏi bĩu môi, âm thầm tiếc rẻ.
Trong thiên hạ, chỉ có Nhan mới sở hữu nhiều linh tửu đến vậy.
Những khí linh này được hắn nuôi dưỡng suốt vạn năm, từng nuốt không ít linh thạch, quỷ hỏa, vì thế ủ ra linh tửu càng thêm tinh khiết, nồng nàn. Dù có rơi vào nước, cũng không thể làm nhạt hương thơm mê người ấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play