Edit Ngọc Trúc
Một tháng trôi qua rất nhanh.
Trong vỏn vẹn ba mươi ngày ngắn ngủi ấy, Dữ Mộng cuối cùng cũng có được người bạn đầu tiên, có những đứa bạn có thể cùng nhau vui đùa. So với cảnh bị kìm kẹp ở nhà, những ngày nội trú tại trường trở thành chút tự do hiếm hoi, như cọng rơm cuối cùng cứu mạng trong cuộc sống cô — cô chỉ muốn nắm thật chặt, không dám buông tay.
Đường Minh hiểu được nỗi khổ của Dữ Mộng, nên cả trong trường lẫn ngoài trường, cậu thường xuyên chủ động quan tâm, chăm sóc cô. Nhờ có Vương Ninh giúp đỡ, cậu đã mấy lần thuyết phục được mẹ Dữ Mộng đồng ý cho cô tạm thời thoát khỏi những lớp học thêm đầy áp lực.
“Cô Đường yên tâm, cháu sẽ giúp Tiểu Mộng học thêm, nhất định không để em ấy tụt lại phía sau.”
Với tư cách là học sinh đứng đầu khối, khi Đường Minh chủ động đề nghị dạy kèm, mẹ Dữ Mộng đương nhiên không tiện từ chối. Bề ngoài có vẻ là giảm bớt ba tiết học phụ đạo, nhưng thực tế, mỗi khi Đường Minh đưa Dữ Mộng về nhà, đã có gia sư riêng do bố cô mời đến sẵn, chờ sẵn để kiểm tra kết quả học tập.
Chuyện gia sư tại nhà, Dữ Mộng chưa bao giờ hé miệng nói với Đường Minh nửa lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play