Edit Ngọc Trúc
Phòng tràn ngập âm khí, từng đợt gió lạnh lướt qua, năm người hai chân bị hắc khí quấn chặt, vô pháp tiến lên nửa bước. Cái lạnh từ lòng bàn chân xộc thẳng lên, nhanh chóng lan khắp toàn thân, máu tựa như bị đông lại, mỗi hơi thở đều ngưng tụ thành sương trắng.
Trong hắc phong, một bóng dáng dần dần hiện rõ, thân hình và ngũ quan giống hệt Trịnh Ân lúc sinh thời, chỉ là làn da trắng bệch, hai mắt đỏ như máu, những hoa văn màu đen đáng sợ lan khắp cổ và gương mặt, móng tay nhọn hoắt, đen nhánh như tẩm độc.
Phương Lôi bị linh hồ làm bị thương, mất máu quá nhiều, cả người không còn sức lực. Hắn gắng gượng bò dậy, nhưng rất nhanh liền chống đỡ không nổi mà ngã quỵ xuống đất. Tay chân không ngừng run rẩy, môi run lên, hàm răng va vào nhau phát ra âm thanh chói tai. Tròng mắt hắn dần trở nên trắng dã, tơ máu lan khắp, đồng tử giãn ra, rất nhanh đã mất đi ý thức.
“Phương Lôi!” Trịnh Trạch ngã nhào đến bên cạnh hắn, tay ấn lên cánh tay hắn, lòng bàn tay truyền đến lạnh băng cứng ngắc, không giống cơ thể người sống, tựa như một khối băng chết lặng.
Trịnh Trạch chấn động, đột nhiên quay đầu, liền thấy Phương Lôi đã ngừng run rẩy, cả người co quắp trên mặt đất, lồng ngực không còn phập phồng.
Đã chết rồi sao?!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT