"Ngươi ghen rồi." Diệp Mộ Sanh vòng tay ôm cổ Quân Khanh Mặc, nhìn gương mặt lạnh lùng của hắn cười nói.
Quân Khanh Mặc trầm mặc không đáp, ôm Diệp Mộ Sanh nhảy lên trên những mái hiên đường phố. Hắn kỳ thực biết Thu Chỉ Vọng và Diệp Mộ Sanh chỉ là bằng hữu, chỉ là Quân Khanh Mặc vẫn không thể nào ưa nổi cảnh hai người cầm sáo hợp tấu.
"Ta với Tiểu Vọng Nhi vốn..." Diệp Mộ Sanh tiếp tục nói, nhưng lời còn chưa dứt đã bị Quân Khanh Mặc cắt ngang.
"Tiểu Vọng Nhi!" Quân Khanh Mặc hừ lạnh một tiếng, mặt đen lại nghiến răng nghiến lợi nói. Diệp Mộ Sanh gọi hắn bằng cả tên, lại thân mật gọi Thu Chỉ Vọng là Tiểu Vọng Nhi!
"Ha ha ha, đến cả cách xưng hô ngươi cũng ghen." Diệp Mộ Sanh dựa vào vai Quân Khanh Mặc cười nói.
Diệp Mộ Sanh cười đủ rồi, thấy sắc mặt Quân Khanh Mặc càng tệ, y nhướng mày, ngẩng đầu thổi một hơi nóng vào tai hắn, cánh môi mỏng nhẹ nhàng lướt qua vành tai Quân Khanh Mặc, giọng nói mềm mại mang theo ý cười: "Phu quân ~"
Quân Khanh Mặc đột nhiên nghe thấy tiếng gọi này, cả người chấn động, suýt chút nữa rơi từ trên mái hiên xuống. Mà Diệp Mộ Sanh thấy phản ứng của hắn, ý cười trên mặt càng sâu, lại nói: "Phu quân xem trọng đường đi, đừng có mà té ngã."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play