Sau khi tỉnh lại, Diệp Mộ Sanh cảm thấy có gì đó không ổn, nhất quyết bắt Quân Khanh Mặc cởi áo cho hắn xem lưng, Quân Khanh Mặc im lặng không nói.
Diệp Mộ Sanh trực tiếp lấy việc không chữa trị cho Vu Lâm Nhi ra làm điều kiện, uy h·iếp Quân Khanh Mặc cởi quần áo, Quân Khanh Mặc thấy Diệp Mộ Sanh tức giận, lại nghĩ đến mẫu thân mình, cuối cùng không thể không ngoan ngoãn cởi áo.
May mắn Quân Khanh Mặc tuy rằng không bôi thuốc, nhưng niệm tình đó là thuốc mỡ Diệp Mộ Sanh tự tay luyện chế cho mình, nên đã cất giữ cẩn thận, Diệp Mộ Sanh mới không cần tốn thời gian chế thuốc lại.
Buổi tối hai người nằm ngủ cạnh nhau, Quân Khanh Mặc còn chưa chủ động ôm Diệp Mộ Sanh, Diệp Mộ Sanh đã rúc vào lòng Quân Khanh Mặc, giống như ôm con gấu bông lúc trước, ôm chặt lấy y.
Đêm đó, không chỉ Quân Khanh Mặc ngủ say, mà Diệp Mộ Sanh, lần đầu tiên có người bên cạnh cùng mình đi vào giấc ngủ ở thế giới này, cũng ngủ rất ngon.
Ngày hôm sau, vết thương trên người Diệp Mộ Sanh đã đỡ nhiều, có thể tự mình xuống giường đi lại. Chẳng qua Diệp Mộ Sanh ba bữa một ngày đều ăn cháo thanh đạm, đương nhiên Quân Khanh Mặc cũng ăn giống hắn.
Sau khi ăn xong, Diệp Mộ Sanh rảnh rỗi liền đi tìm Vu Lâm Nhi trò chuyện, nghe bà kể những chuyện thú vị thời nhỏ của Quân Khanh Mặc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT