Diệp Mộ Sanh khẽ rũ mi mắt đào hoa, dựa vào lòng Cảnh Triệt. Y cảm nhận được động tác của mình khiến ngực dâng lên từng cơn đau nhói, khẽ nhíu mày. Tuy không còn chút sức lực nào, y vẫn dùng cánh môi nhẹ nhàng cọ xát đôi môi nhạt màu của hắn.
“Điện hạ…”
Mùi máu tươi nồng nặc từ y toả ra, tràn ngập trong không khí. Nhìn gương mặt tái nhợt dính đầy máu của Diệp Mộ Sanh, Cảnh Triệt từ từ đưa tay lên.
Từ nhỏ, hắn đã mất đi cha mẹ, mất đi quốc gia. Để báo thù, hắn đã khổ luyện mỗi ngày. Hắn từng nghĩ rằng mình là người bất hạnh.
Nhưng kể từ khi gặp Điện hạ, hắn mới nhận ra mình may mắn biết bao.
Vì hắn, Điện hạ đã cứng rắn chịu một nhát kiếm. May mắn thay, ông trời đã chiếu cố, Điện hạ vẫn còn hơi thở, vẫn có thể cười với hắn, vẫn có thể hôn hắn…
Qua lớp y phục, hắn cẩn thận ôm lấy vòng eo nhỏ của Diệp Mộ Sanh. Cảnh Triệt hé môi, nhẹ nhàng ngậm lấy đôi môi có chút tái nhợt của y, khẽ lm. Ánh mắt hắn tràn đầy sự thương tiếc vô hạn, dịu dàng đáp lại y.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play