Nghe Diệp Mộ Sanh nói vậy, Cảnh Triệt bất đắc dĩ mỉm cười. Trong mắt hắn, ngoài sự đau lòng còn dâng lên một chút cưng chiều. Vừa nhẹ nhàng cởi bỏ lớp y phục dính vào người Diệp Mộ Sanh, hắn vừa nói: “Nếu Điện hạ không nỡ cắn ta, vậy sau này đừng làm chuyện ngốc nghếch như vậy nữa, biết không?”
“Ừm.” Đối diện với ánh mắt của Cảnh Triệt, Diệp Mộ Sanh ngoan ngoãn gật đầu: “Lần sau… không làm… vậy nữa…”
Cảm thấy giọng Diệp Mộ Sanh càng lúc càng yếu ớt, Cảnh Triệt ném chiếc áo ngoài sang một bên, dịu dàng nói: “Được rồi, Điện hạ hãy dưỡng sức, đừng nói chuyện nữa…”
“Ừm…” Diệp Mộ Sanh lại gật đầu, để mặc Cảnh Triệt cởi bỏ từng lớp y phục trên người mình.
Sau khi cởi hết y phục, Cảnh Triệt nhấc một tấm chăn lông lên che kín người Diệp Mộ Sanh. Khi hắn định lấy thuốc bôi vết thương, ánh mắt chợt dừng lại ở bình sứ mà Hà Giang Sầu đã đưa, hắn sững sờ.
Sư phụ tuy là Quốc sư nước Ích, nhưng y thuật của y cũng rất lợi hại. Hắn đang phân vân nên dùng thuốc của sư phụ hay dùng thuốc kim sang từ trong cung mang ra…
Nhận thấy Cảnh Triệt do dự, Diệp Mộ Sanh một tay che ngực, một tay chỉ vào bình sứ Hà Giang Sầu vừa đưa: “Cứ dùng cái này đi…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT