Vu Lâm Nhi mặc chiếc váy vân cẩm màu tím thêu hoa, mái tóc dài óng ả được chải chuốt gọn gàng thả trước ngực, đôi mắt vẫn bị dải lụa trắng che kín, làn da trắng nõn, sắc mặt hồng hào.
Dưới chiếc mũi nhỏ nhắn xinh xắn là đôi môi hồng nhạt khẽ cong lên, khóe miệng nở nụ cười dịu dàng, hoàn toàn không thể nhận ra đây là một phụ nữ ngoài bốn mươi từng trải qua bao khổ sở, nhưng Diệp Mộ Sanh lại khẽ nhíu mày.
Bạch Sầu từng dạy Diệp Mộ Sanh cách chế tạo mặt nạ da người, trải qua nhiều năm luyện tập, mặt nạ da người do Diệp Mộ Sanh làm ra có thể sánh ngang với người thật, ngay cả Bạch Sầu cũng phải hổ thẹn không bằng.
Bởi vậy, dù chiếc mặt nạ da người trên mặt Vu Lâm Nhi vô cùng chân thật, Diệp Mộ Sanh vẫn liếc mắt một cái đã nhận ra.
Trong nháy mắt, Diệp Mộ Sanh nhớ tới, sau khi Ma giáo giáo chủ tiền nhiệm có được người mới, Vu Lâm Nhi thất sủng không lâu, vì bảo vệ Quân Khanh Mặc, khuôn mặt xinh đẹp của bà đã bị ả tiểu thiếp độc ác tàn nhẫn hủy hoại.
Diệp Mộ Sanh thoạt nhìn kiên cường, kỳ thực lại là người mềm lòng và luyến mẫu. Bằng không ở thế giới cũ hắn đã không vì báo thù mà nhẫn nhục chịu đựng nhiều năm. Cũng sẽ không vì mẫu thân nguyên chủ cứu mình mà quyết định vì Diệp mẫu chết không nhắm mắt báo thù rửa hận cho Diệp gia.
Bởi vậy nghĩ đến những gì Vu Lâm Nhi đã trải qua, Diệp Mộ Sanh nhớ tới mẫu thân mình, nụ cười trên mặt liền cứng lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play