Khi đến trước cửa, Diệp Mộ Sanh kéo vạt áo của Cảnh Triệt, nhẹ nhàng cắn môi, trông có vẻ tâm trạng không tốt: “Cảnh Triệt…”
Cảnh Triệt lên tiếng, dịu dàng hỏi: “Có chuyện gì vậy? Người không khỏe sao? Hay hôm nay xin nghỉ, đừng đi chầu nữa.”
Vừa dứt lời, Cảnh Triệt đã thấy áy náy. Điện hạ là Thái tử, nhất cử nhất động đều bị những kẻ có ý đồ xấu dòm ngó. Lẽ ra tối qua hắn nên nhẫn nhịn và buông tha cho y.
“Không phải.” Diệp Mộ Sanh lắc đầu, đáp: “Thân thể ta không có gì khó chịu.”
Nếu y không khỏe mà không đi chầu, e rằng sẽ có rất nhiều người đến Thái tử điện thăm hỏi. Những người khác thì y có thể từ chối, nhưng nếu Hoàng hậu đến thì y sao dám không cho vào? Thế nên, đi chầu vẫn tốt hơn, tránh được những rắc rối đó. Hơn nữa, Cảnh Triệt tối qua rất dịu dàng, thân thể y không hề khó chịu, vẫn có thể chịu đựng đến khi bãi triều.
Nghe Diệp Mộ Sanh nói vậy, nhân lúc nơi này không có ai, Cảnh Triệt sờ đầu y, thắc mắc: “Vậy Điện hạ…”
Không phải là không khỏe, vậy y có chuyện gì?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play