Thấy Cảnh Triệt lại buồn bã im lặng, Diệp Mộ Sanh nhướng mày bĩu môi, lại lần nữa ghé sát tai hắn, gọi tên hắn một tiếng, rồi sau đó khóe môi cong lên, phát ra tiếng cười trong trẻo, dễ nghe như tiếng chuông bạc.
Nghe tiếng cười của Diệp Mộ Sanh văng vẳng bên tai, đôi mắt sáng của Cảnh Triệt híp lại, rũ hàng mi xuống, trong mắt thoáng qua một tia cưng chiều bất lực.
Điện hạ nghĩ đến chuyện gì mà vui vẻ đến vậy?
Nhưng khi Điện hạ vừa cười vừa gọi tên hắn, hắn đột nhiên cảm thấy cái tên của mình cũng thật hay.
“Cảnh Triệt, bản điện đột nhiên lại muốn nói cho ngươi biết.” Diệp Mộ Sanh cười cười, đôi mắt lấp lánh ánh sáng, sau đó nói: “Thật ra, lời bản điện vừa muốn nói là…”
Lời Diệp Mộ Sanh nói đột ngột dừng lại. Vẻ mặt Cảnh Triệt trông có vẻ lạnh nhạt, thản nhiên, không hứng thú, nhưng thực tế hắn lại vô thức dựng thẳng tai lên, chờ đợi câu nói tiếp theo của Diệp Mộ Sanh.
Điện hạ muốn nói gì đây?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT