Cảnh Triệt vẫn cúi đầu, ánh mắt liếc qua hai thiếu niên vẻ mặt tái nhợt đang đứng tấn bên cạnh. Khóe môi nhạt màu của hắn khẽ mấp máy, đáy mắt xẹt qua một tia cảm xúc khó tả.
Trông xấu xí ư? Hai người này tuy tính cách ác liệt, nhưng lớn lên cũng khá thanh tú, không đến mức gọi là xấu.
Chẳng lẽ Thái tử chỉ muốn giúp hắn trừng phạt hai người này? Rốt cuộc, người mà Thái tử chỉ đích danh chính là hai kẻ vừa muốn trêu chọc hắn, hơn nữa khi vừa bước vào sân, Thái tử cũng đã nói một câu “Đừng nhúc nhích” kia rồi…
Thấy các thiếu niên khác đều nhận lệnh của quản sự rời đi, Cảnh Triệt kìm nén hàng vạn suy nghĩ trong lòng, đang định đi theo thì cảm thấy bàn tay lại bị ai đó nắm lấy.
Diệp Mộ Sanh nắm chặt tay Cảnh Triệt, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo cố ý làm ra vẻ hung dữ, trừng mắt nhìn Cảnh Triệt, nói với giọng hăm dọa: “Bản điện không cho phép ngươi đi!”
“Điện hạ còn có chuyện gì ạ?” Cảnh Triệt vẫn cúi đầu, cung kính hỏi.
Diệp Mộ Sanh nhướng mày. Một trận gió lạnh thổi qua, vài bông tuyết trong suốt, lấp lánh rơi trên má y. Y chớp mắt, phủi đi bông tuyết ở khóe mắt, rồi nghiêm túc nói: “Ngươi vẫn chưa nói cho bản điện tên của ngươi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play