"À." Diệp Mộ Sanh thản nhiên lên tiếng, đôi mắt đào hoa quyến rũ không lộ một tia cảm xúc, mím môi, không nói thêm gì nữa.
Kỳ Phong thấy Diệp Mộ Sanh không để ý đến mình, liền tiếp tục sắp xếp ga trải giường.
Mười mấy phút sau, Kỳ Phong trải xong ga giường, và cũng nghiêm túc gấp chiếc chăn đã được lồng vỏ thành hình khối đậu phụ gọn gàng.
Nhìn thành quả lao động của mình, Kỳ Phong hài lòng gật đầu, ngay sau đó trực tiếp nhảy xuống, dáng người tiêu sái đứng trước mặt Diệp Mộ Sanh, nhếch khóe môi nói: "Xong rồi."
Diệp Mộ Sanh vốn dĩ đang rũ mắt không biết nghĩ gì, nghe thấy tiếng động liền nhấc mí mắt nhìn thoáng qua Kỳ Phong, đôi mắt ánh lên một tia mơ màng, bình tĩnh nói: "Cảm ơn."
Kỳ Phong nhìn thấy Diệp Mộ Sanh lúc thì cao lãnh khinh thường, lúc lại lười biếng mị hoặc, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy cậu ngái ngủ mơ màng như vậy, lập tức có ham muốn trêu chọc, nhưng vừa vươn tay lại chợt nhớ ra điều gì, vội vàng rụt tay lại đặt ra phía sau lưng.
Nhịn đi, nhịn đi, nhịn đi!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play