Du Trần rời đi không lâu, Tiểu Tư buông vali hành lý, đi đến siêu thị trong trường mua đồ dùng hàng ngày cho Kỳ Phong, vì vậy trong phòng ngủ lúc này chỉ còn lại Diệp Mộ Sanh và Kỳ Phong.
Phòng ngủ là loại phòng năm người, hai giường dưới đã có người dọn vào, chỉ còn lại hai giường tầng trên bên trái.
Điều đó có nghĩa là trong bốn năm tới, Diệp Mộ Sanh và Kỳ Phong không thể không kề cận bên nhau.
Diệp Mộ Sanh cầm chăn bông, nhìn hai chiếc giường tầng trên, nhíu chặt hàng lông mày, rõ ràng tâm trạng đang không được tốt.
Kỳ Phong tự nhiên cũng phát hiện tình huống này, trong lòng vui vẻ đến nỗi như có một người tí hon cứ không ngừng cười ha ha nhảy nhót, nhưng bề ngoài anh vẫn phải giữ bình tĩnh, khóe môi ngậm nụ cười nhạt vừa phải, để tránh Diệp Mộ Sanh càng thêm phản cảm mình.
Thấy Diệp Mộ Sanh cầm chăn bông chậm chạp không di chuyển, Kỳ Phong tiến lại gần, vốn định nói để Diệp Mộ Sanh lên trước, anh sẽ ở dưới cầm chăn bông rồi đưa lên cho.
Thế nhưng vô tình bắt gặp trong mắt Diệp Mộ Sanh ngoài sự lạnh nhạt, còn mang theo một tia mệt mỏi. Kỳ Phong chợt nghĩ đến việc người này vừa về nhà đã gặp phải mình, sau đó bị anh ép phải đến trường, tự nhiên không được nghỉ ngơi đàng hoàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play