Nào ngờ Kỳ Phong không hề buông cậu ra như Diệp Mộ Sanh tưởng, ngược lại còn ôm chặt eo Diệp Mộ Sanh hơn, đối diện với đôi mắt đào hoa ánh ý cười kia, anh cong môi cười nói: "Em nghĩ như vậy là tôi sợ à?"
Làm sao anh có thể tin những lời Diệp Mộ Sanh nói.
Nếu Diệp Mộ Sanh thật sự là loại người ăn chơi bừa bãi, thì đã không từ chối anh và Hạ Lý, càng không thể lộ ra ánh mắt chán ghét với cả hai người họ.
Những lời Diệp Mộ Sanh nói rõ ràng là cố tình bịa đặt ra, muốn mượn cớ này để buộc anh rời đi.
"Nếu Kỳ thiếu cảm thấy tôi nói dối, hoặc là không sợ AIDS, vậy tôi không còn gì để nói." Diệp Mộ Sanh kéo khóe môi, bên ngoài vẫn giữ nụ cười, trong lòng lại bất đắc dĩ.
Cái tên Kỳ Phong này sao lại không theo kịch bản gì cả...
AIDS là bệnh lây nhiễm, không có thuốc chữa, dù không tin thì trong lòng ít nhiều cũng sẽ thấy ghê chứ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT