Trước Diệp Mộ Sanh đang đột nhiên cười, Kỳ Phong trong lòng không những không thấy nhẹ nhõm mà ngược lại càng thêm hoang mang, nhưng bên ngoài vẫn giữ vẻ ngông nghênh kiêu ngạo, không để lộ chút bối rối nào.
Mặc dù Diệp Mộ Sanh đang cười, nhưng Kỳ Phong lại cảm thấy không hiểu sao Diệp Mộ Sanh lúc này đang tức giận...
Chậc, vậy giờ phải làm sao đây?
Nhìn nhau một lát, Diệp Mộ Sanh là người đầu tiên phá vỡ sự im lặng, cậu cong môi mở lời: "Kỳ thiếu có biết mấy ngày nay tôi đi đâu không?"
Kỳ Phong không biết, anh cũng rất tò mò về Diệp Mộ Sanh nhưng vẫn luôn không hỏi, vì thế anh lắc đầu: "Đi đâu?"
"À..." Diệp Mộ Sanh liếc qua Kỳ Phong, hàng mi dài và đậm khẽ rũ xuống, hừ một tiếng qua kẽ mũi, khóe môi cong lên một độ cong, tự giễu cười nói: "Kỳ thiếu nghĩ người như tôi có thể đi đâu được, đương nhiên là đi ngủ với khách rồi."
Cậu không muốn dây dưa với Kỳ Phong nữa, nhưng lại không thể dùng biện pháp mạnh để buộc Kỳ Phong rời đi, nên chỉ có thể tự bôi nhọ mình, khiến Kỳ Phong thất vọng và mất đi cái gọi là hứng thú đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play