Diệp Mộ Sanh chỉ mặc một chiếc quần đùi và áo cộc tay, mà áo còn chưa cài cúc hẳn hoi. Dáng vẻ yên bình mà toát ra vẻ quyến rũ chết người này khiến Kỳ Phong ngứa ngáy trong lòng.
Kỳ Phong lại khẽ bước thêm vài bước về phía trước, yết hầu anh khẽ nuốt xuống. Anh nhìn chăm chú vào Diệp Mộ Sanh, khóe môi ngậm nụ cười, trong đôi mắt đen thoáng hiện lên một tia khát khao khó kìm nén.
Trước đây, anh cũng từng thấy Hạ Lý ôm những cậu bé tiếp rượu ăn mặc hở hang, sờ mó lung tung, nhưng lúc đó anh hoàn toàn coi như xem kịch, căn bản không có cảm giác gì. Nhưng bây giờ nhìn thấy Diệp Mộ Sanh với dáng vẻ lười biếng đáng yêu như một chú mèo con… Đây là lần đầu tiên trong đời anh khao khát muốn có một người đến vậy!
Nhưng dù trong lòng Kỳ Phong có khát khao đến mấy, anh vẫn chỉ dám nhìn, không dám động tay động chân, sợ Diệp Mộ Sanh đột nhiên tỉnh giấc.
Thế nhưng lúc này, Diệp Mộ Sanh đang ngủ say sưa và yên bình bỗng nhiên run rẩy hàng mi dày, nhíu chặt khóe mày. Đồng thời, hai tay anh cũng siết chặt tấm chăn đơn đang đè dưới thân.
Kỳ Phong nhướng mày, đang định tránh đi, nhưng lại phát hiện mi mắt Diệp Mộ Sanh vẫn nhắm nghiền. Anh liền biết Diệp Mộ Sanh không phải sắp tỉnh, mà là đang mơ.
Kỳ Phong vừa mới thở phào nhẹ nhõm, lại thấy Diệp Mộ Sanh co mình lại càng chặt hơn, không tự chủ được đỏ hoe hốc mắt, nước mắt theo đó tràn ra. Anh mím môi nhíu mày, vẻ mặt đầy bất an và sợ hãi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT