Nếu đó là người mình thích nói những lời như vậy thì là tình thú, nhưng vốn dĩ đã chẳng có chút thiện cảm nào, lại còn vô cùng chán ghét người ta nói ra những lời đó, thì đúng là ghê tởm.
Diệp Mộ Sanh rất muốn quay người bỏ đi, nhưng làm vậy e rằng sẽ chọc giận Kỳ Phong. Bởi vậy, cậu đành cố nén sự phiền chán, ngồi yên đó không muốn nói thêm lời nào.
Kỳ Phong thấy vậy, khẽ nghiêng đầu, đôi mắt hẹp dài lướt qua chai rượu vang đỏ trên bàn, khóe môi ngậm nụ cười, dùng giọng điệu ra lệnh nói: “Nếu không cho sờ không cho trêu đùa, vậy thì làm người tiếp rượu, anh tiếp tục uống hết chai rượu kia đi.”
“…” Khóe môi Diệp Mộ Sanh khẽ nhếch, mái tóc mái hơi xoăn dán vào làn da. Vẻ mặt cậu lười biếng quyến rũ, nhưng sâu trong đáy mắt lại lóe lên sự lạnh lẽo thấm người. Cậu không hề hành động.
Tửu lượng của cậu thật ra không tốt lắm, rượu vang đỏ lại dễ say hơn bia. Hơn nữa, loại rượu vang đỏ Kỳ Phong chọn lại có nồng độ rất cao. Uống hết nửa chai lúc nãy, cậu đã hơi say rồi. Uống hết cả chai này nữa thì…
Thấy Diệp Mộ Sanh ủ rũ ngồi yên đó, rũ mắt, khóe môi khẽ nhếch, Kỳ Phong hừ một tiếng từ trong mũi, trầm giọng nói: “Rượu anh không uống, ca anh hát bừa, sờ lại không cho, trêu thì giận. Anh là muốn bị khiếu nại à?”
Diệp Mộ Sanh: “…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play