Bên ngoài lều tránh mưa, những hạt mưa lớn ào ào rơi xuống. Gió lạnh mang theo những giọt mưa thổi vào lều, làm lay động những sợi tóc mái trên trán Diệp Mộ Sanh.
Diệp Mộ Sanh nghe vậy, đôi mắt đào hoa khẽ cong lên, đôi mắt tuyệt đẹp dường như chứa đựng sóng nước mùa xuân, sự lưu chuyển của ánh nhìn rung động lòng người: “Liều chết cũng muốn bảo vệ em ư? Anh chết rồi thì em phải làm sao? Muốn chết, thì cùng chết.”
“Chết rồi vừa hay chúng ta cùng đi đầu thai, kiếp sau lại ở bên nhau.” Triều Túy Khê kéo Diệp Mộ Sanh vào lòng, đưa tay phủi đi những giọt mưa dính trên mặt cậu, một vẻ mặt đầy thâm tình chân thành nói.
Hắn thì không sợ chết, dù sao chết rồi sẽ lại xuyên qua đến vị diện tiếp theo. Điều duy nhất hắn sợ hãi là không thể ở bên cạnh người trong lòng.
Diệp Mộ Sanh còn chưa kịp mở miệng, Hoàng Dịch một bên đã không nhịn được ngắt lời: “Được rồi, hai vợ chồng son mấy cậu đừng có mà phô bày tình cảm nữa. Nói không chừng chỉ là tôi suy nghĩ nhiều thôi, sẽ không xảy ra sạt lở đất đâu.”
“Chúng tôi càng muốn phô bày.” Ai ngờ, Triều Túy Khê lại ôm chặt Diệp Mộ Sanh, ánh mắt đối diện với Hoàng Dịch, đôi mắt phượng khẽ nheo lại, lạnh lùng nói.
Những nhân viên đoàn phim đứng phía sau tránh mưa trong lều nghe thấy những lời này, không ngờ Tổng giám đốc Cố lạnh lùng như tảng băng di động lại có lúc ngạo kiều đáng yêu như vậy. Mọi người muốn cười nhưng không dám cười.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play