Có phần thưởng, Triều Túy Khê cũng có động lực. Hắn bắt đầu dồn hết tinh thần vào ván cờ.
Chậc, Mộ Mộ chủ động hôn hắn một nụ hôn lưỡi kiểu Pháp sao? Nếu không thắng thì làm sao hắn có thể không phụ lòng chính mình đây!
Triều Túy Khê vẫn có vài kỹ năng, khi hắn nghiêm túc thì Diệp Mộ Sanh cũng khó mà chống đỡ. Qua một hồi lâu, hai người vẫn chưa phân thắng bại.
Lúc này, mưa lại càng lúc càng lớn.
Nghe thấy tiếng mưa rơi, Triều Túy Khê đặt xuống một quân cờ đen, thuận miệng nói: “Không biết trận mưa này bao giờ mới tạnh.”
“Dự báo thời tiết cho thấy, mấy ngày nay đều có mưa.” Diệp Mộ Sanh với những ngón tay trắng nõn thon dài như măng tre cầm một quân cờ trắng, nhìn chằm chằm thế trận khẽ nhíu mày, trả lời.
“Ừm.” Triều Túy Khê lên tiếng, như nghĩ ra điều gì đó, hắn cười nhỏ giọng nói: “Ngày nào đó chúng ta cùng đi dầm mưa đi, ôm nhau trong mưa thật lãng mạn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT