Khi Lâu Thù Lâm mang theo Diệp Mộ Sanh cưỡi Tinh Tịch, cuối cùng cũng thoát khỏi vòng vây của quân địch, trời đã về đêm.
Vì tướng soái quân địch đã chết, không có người dẫn đầu, chúng sợ có mai phục cũng không dám tùy tiện truy đuổi. Đuổi theo một đoạn đường, không thấy bóng người nữa thì liền rút lui.
Chiến trường vô cùng hỗn loạn, hơn nữa đêm đã khuya, không phân rõ phương hướng, hai người lạc đường, phương hướng thoát thân cũng không phải là nơi quân doanh.
Cưỡi ngựa phi nước đại một quãng đường, Lâu Thù Lâm cảm giác Diệp Mộ Sanh đột nhiên mềm nhũn, vô lực dựa vào vai hắn, lập tức ghìm chặt dây cương, khiến Tinh Tịch dừng lại.
Lâu Thù Lâm ôm Diệp Mộ Sanh nhảy xuống ngựa, đầu tiên là hắn ngồi trên tảng đá lạnh buốt, sau đó lại ôm Diệp Mộ Sanh đặt lên đùi mình.
Dưới ánh trăng mờ ảo, Lâu Thù Lâm nhìn chằm chằm sắc mặt tái nhợt của Diệp Mộ Sanh, lòng hắn quặn thắt, lo lắng nói: "Mộ Sanh, ngươi làm sao vậy?"
Diệp Mộ Sanh nhấc mí mắt, lắc đầu, giọng nói có chút yếu ớt thoát ra từ đôi môi tái nhợt: "Không sao, chàng ngồi xuống trước đi, ta giúp chàng băng bó vết thương."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT