Kể từ khi Lâu Thù Lâm không đồng ý cho Diệp Mộ Sanh đi Nghi Lâm, Diệp Mộ Sanh trở nên vô cùng lạnh nhạt với hắn, cả ngày chỉ ở trong dược phòng mân mê thảo dược, căn bản không để ý đến Lâu Thù Lâm.
Buổi tối, Lâu Thù Lâm nhìn Diệp Mộ Sanh đang lặng lẽ thu mình vào mép giường bên trong, lạnh mặt dùng sức thổi tắt đèn, rồi cũng lên giường.
Trước đây, Diệp Mộ Sanh mỗi tối đều chủ động ôm hắn ngủ, nhưng hôm nay ban ngày chẳng những lạnh lùng với hắn, buổi tối cũng không ôm hắn ngủ. Điều này khiến Lâu Thù Lâm trong lòng vô cùng bực bội, hắn quay người nằm ra phía ngoài, cũng không thèm để ý Diệp Mộ Sanh.
Lâu Thù Lâm một chút buồn ngủ cũng không có, sắc mặt u ám, bàn tay đặt bên người cũng nắm chặt thành nắm đấm.
Phía sau cũng không có tiếng hít thở đều đều truyền đến. Lâu Thù Lâm biết Diệp Mộ Sanh cũng chưa ngủ, nhưng hắn đơn giản là không muốn chủ động quan tâm y.
Hừ, hắn không phải vì tốt cho y sao, vậy mà lại giận dỗi với hắn!
Không thèm để ý hắn thì không thèm để ý, hắn cũng lười đi để ý người này!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play