Sáng sớm hôm sau, hai người rời giường ngay. Nhưng vì muốn lấy đàn guitar, nên trước khi đến nhà ông ngoại, họ ghé qua chỗ ở của Bùi Tịch trước.
Diệp Mộ Sanh nhìn lướt qua nơi ở của Bùi Tịch, không quá gọn gàng nhưng cũng không bừa bộn.
Bùi Tịch đi đến ghế sofa lấy đàn guitar, gảy thử dây đàn, hỏi: “Vợ ơi, em muốn nghe bài gì?”
“Cậu muốn nghe gì?” Diệp Mộ Sanh hỏi ngược lại.
“Em hát cho tôi nghe sao?” Bùi Tịch nhướng mày, kinh ngạc nói.
“Cậu hát cho tôi nhiều lần rồi, cũng nên tôi hát cho cậu nghe chứ. Nhưng phải là những bài bình thường thôi nhé, loại “Thanh Mị Hồ Uy Phong Đường Đường” kia thì đừng, tôi cũng không biết chơi.” Nhớ đến lần mình đã “chơi” Bùi Tịch, Diệp Mộ Sanh chủ động nhắc nhở.
“Đánh đàn? Em còn biết đánh guitar sao?” Môi mỏng của Bùi Tịch hé mở, kinh ngạc nói. Wow, vợ anh ta thật là lợi hại!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT