Trở lại phòng ngủ của Diệp Mộ Sanh, Bùi Tịch lập tức quấn lấy Diệp Mộ Sanh xin lỗi: “Vợ ơi, tôi hôn em nhé, đừng giận được không?”
Diệp Mộ Sanh đang ngồi trên ghế, khởi động máy tính, không thèm liếc nhìn Bùi Tịch.
Bùi Tịch đứng sau ghế, cong lưng nhẹ nhàng hôn lên mặt Diệp Mộ Sanh: “Em không nói gì tức là đồng ý rồi nhé, giờ tôi hôn em rồi, nên không được giận đâu đấy. Nếu em còn giận, tôi sẽ hôn em đến khi em thở không nổi như chiều nay, mà nếu em phản kháng gây ra tiếng động, thì dì sẽ biết đấy nhé.”
Máy tính đang khởi động, Diệp Mộ Sanh quay đầu, ngước mắt nhìn thẳng vào mắt Bùi Tịch, bất đắc dĩ nói: “…Cậu có biết không, cậu thật sự rất đáng ăn đòn.”
“Biết chứ, vậy em đánh tôi đi!” Bùi Tịch thò tay xuống, chạm vào ngực Diệp Mộ Sanh: “Nhưng nếu em đánh tôi, chỗ này của em chắc chắn sẽ rất đau, tôi không nỡ để em đau lòng.”
“Không nỡ thì tự đi sang một bên mà đợi.” Diệp Mộ Sanh quay đầu lại, nhấp chuột làm mới một chút, rồi chuẩn bị mở giao diện tác giả.
“Em chê tôi phiền à?” Bùi Tịch giả vờ đau khổ nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT