Bùi Tịch phản ứng nhanh, nắm lấy tay Diệp Mộ Sanh định đẩy mình ra, một tay chống tường, nhìn chăm chú Diệp Mộ Sanh, trong đôi mắt phượng hẹp dài lóe lên một chút căng thẳng: "Lần sau tôi hát cho cậu nghe, giờ chúng ta tính sổ trước."
"Tính sổ gì?" Diệp Mộ Sanh nghi hoặc nói.
"Cậu biết tại sao lúc chạy tôi đứng bất động không? Bởi vì lúc đó cậu cười đã phạm quy rồi." Bùi Tịch nâng cằm Diệp Mộ Sanh, ghé sát vào cậu chậm rãi nói: "Nụ cười đó, làm tôi mê mẩn, thất thần, loạn nhịp tim."
"Cậu có thể nói thẳng là cậu ngớ người ra." Diệp Mộ Sanh nói.
"Cậu không biết những người đang yêu đều là đồ ngốc sao?" Đầu ngón tay di chuyển lên trên, chạm vào đôi môi mềm mại của Diệp Mộ Sanh. Trong khoảnh khắc đó, trên mặt Bùi Tịch vẫn nở nụ cười tinh nghịch, nhưng sâu trong đôi mắt phượng đã ánh lên vẻ dịu dàng.
"Cho nên?" Diệp Mộ Sanh nhíu mày, bề ngoài không có phản ứng gì, nhưng trong lòng lại vui vẻ.
"Cho nên cậu phải chịu trách nhiệm với tôi! Tôi bây giờ là một kẻ ngốc, không thể tự chăm sóc bản thân được nữa, cậu nhất định phải chăm sóc tôi mỗi ngày!" Nói xong, Bùi Tịch không đợi Diệp Mộ Sanh mở miệng, cúi đầu, dùng đôi môi nóng bỏng của mình hôn lên đôi môi lạnh lẽo nhưng mềm mại kia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play