Bùi Tịch đứng trên đường chạy nhựa nhìn Diệp Mộ Sanh, vẫn không nhúc nhích, cảm xúc trên mặt dưới ánh nắng chiếu rọi có chút mơ hồ.
Diệp Mộ Sanh từ chối lời đề nghị giúp đỡ của bạn học, hai tay chống đầu gối thở hổn hển. Nghe thấy các bạn học lớn tiếng gọi tên Bùi Tịch, Diệp Mộ Sanh cũng từ từ ngẩng đôi mắt lên.
Nhìn người nào đó đang đứng ngơ ngác trên đường chạy, không nhúc nhích, Diệp Mộ Sanh thầm nghĩ: Người này sẽ không phải nhìn thấy cậu cười mà ngu đi rồi chứ?
Bùi Tịch mắt điếc tai ngơ trước những tiếng hô xung quanh, đứng ngây ra tại chỗ, đến mức bị người khác vượt qua mà hắn còn không nhúc nhích lấy một bước!
Vì vận động kịch liệt, giọng Diệp Mộ Sanh có chút đau, không mở miệng nói được, chỉ có thể đứng thẳng người, vẫy tay về phía Bùi Tịch.
"Đại ca, chạy nhanh..." Lời của Từ Dịch còn chưa nói xong, liền thấy đại ca nhà mình nhếch khóe môi, sải bước, nhanh như bay vọt về phía đích.
Từ Dịch đưa mắt về phía đích, khi hắn nhìn thấy Diệp Mộ Sanh đang vẫy tay, liền cảm thán một câu: "Mẹ ơi! Đây chính là sức mạnh của tình yêu!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT