Hai người cứ như vậy ôm nhau ngủ một ngày, đợi Nhậm Quý Uyên lại lần nữa mở to mắt thì đã đổi thành nhân cách chủ An Cẩn Thâm.
Nhìn khuôn mặt ngủ say bình yên của Diệp Mộ Sanh, An Cẩn Thâm nhẹ nhàng thở ra. Vẫn tốt là Mộ Mộ không sao, người xuất hiện chắc là nhân cách thứ ba Tiếu Tiếu rồi, bằng không sao bọn họ lại ôm nhau ngủ...
An Cẩn Thâm nhẹ nhàng buông tay đang ôm Diệp Mộ Sanh ra, chuẩn bị xuống giường, tuy rằng động tác rất cẩn thận tỉ mỉ, sợ đánh thức Diệp Mộ Sanh, nhưng Diệp Mộ Sanh vẫn tỉnh.
"Ngủ tiếp đi..." Diệp Mộ Sanh còn chưa hoàn toàn tỉnh táo, kéo tay An Cẩn Thâm, dụi dụi vào lòng anh, không cho An Cẩn Thâm xuống giường.
"Mộ Mộ trời sắp tối rồi." An Cẩn Thâm liếc nhìn sắc trời xám xịt ngoài cửa sổ, dịu dàng nói.
Diệp Mộ Sanh không ngẩng đầu, tiếp tục dụi vào lòng An Cẩn Thâm, giọng nói mang theo âm mũi ngái ngủ, mềm mại: "Trời tối thì nên ngủ."
"Mộ Mộ em không đói bụng sao?" An Cẩn Thâm bất đắc dĩ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play